đèn gỗ

đèn gỗ trang trí

Tôi đã đên với "Tình một đêm" như thế nào

Đăng ngày 25/04/2015

Chào các bạn, Tôi đã đọc các topic về chồng ngoại tình, vợ say nắng trên diễn đàn này, nhưng không biết có ai đã trải qua tình một đêm chưa. Mời các bạn bình tĩnh đọc những dòng của tôi trước khi ra tay ném đá nhé.
Chào các bạn

Tôi đã đọc các topic về chồng ngoại tình, vợ say nắng trên diễn đàn này, nhưng không biết có ai đã trải qua tình một đêm chưa. Mời các bạn bình tĩnh đọc những dòng của tôi trước khi ra tay ném đá nhé.
 

Cuộc hôn nhân của tôi đã trải qua gần chục năm với đầy đủ những cung bậc thăng trầm. Chồng tôi làm việc trong quân đội, bản tính hiền lành chân chất. Tuy nhiên sau những lần bị “bầm dập” với đời tôi mới hiểu rõ cái “chân chất” của chồng mình. Cách đây 3 năm tôi phát hiện anh có bồ, một cô gái trẻ mới học trung cấp ra chưa có nghề. Khỏi phải nói là lần đầu tiên phát hiện chồng ăn “chả” tôi đã sốc như thế nào. Sau khi tôi làm dữ, quyết định ly thân và cùng con gái 5 tuổi xách đồ ra khỏi nhà, anh ấy ăn năn hối hận, xin lỗi khóc lóc… Cuối cùng cũng giống như mọi người vợ biết tha thứ khác, tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh. Sau một thời gian tôi mang thai thêm baby. Đến tháng thứ 5 của thai kỳ tôi phát hiện chồng “lòng thòng” với một ả đã có chồng con. Lần này không biết có phải cặp bồ để thỏa mãn nhu cầu của “đàn ông đích thực” trong thời kỳ vợ bầu bì không? Chồng tôi một lần nữa lại xin tha thứ vì “sông có khúc, người có lúc” và cũng xin được tiếp tục chăm sóc vợ con. Tôi đau lắm nhưng không còn phản ứng “xách đồ ra khỏi nhà” nữa mà im lặng chờ sinh con mẹ tròn con vuông. Đã bao đêm nằm một mình, nước mắt tôi chảy tràn trên gối, rồi có lúc nuốt vào trong để đứa con trong bụng không bị ảnh hưởng tâm lý trước khi chào đời. 

Kể từ đó trong lòng tôi đã nguội lạnh, tình yêu đối với chồng dường như cũng không còn, tôi như bị trầm cảm sau sinh. Quan hệ vợ chồng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi và chồng càng ngày càng xa cách như thể hai người bạn nuôi con chung vậy. Đôi khi cũng muốn mở lòng để tha thứ, để gần gũi chồng nhưng tôi không chịu được ám ảnh về sự phản bội. Về phía chồng tôi, anh ấy giải thích rằng cũng không thể quan hệ thường xuyên với vợ vì có vấn đề về sức khỏe, yếu sinh lý. Tôi không còn lòng tin nữa. Sự bận rộn chăm sóc con cái và áp lực công việc ở cơ quan đã cuốn mình đi, khỏa lấp cho những nỗi chơi vơi rất con người.

Khi bé thứ hai được 18 tháng, tôi có chuyến đi công tác đầu tiên kể từ sau thời điểm sinh con. Chuyến bay vào Sài Gòn sáng hôm đó bị delay do thời tiết không tốt. Tại sảnh chờ tôi tình cờ gặp một đồng nghiệp cũng bay cùng chuyến. Đó là một kiến trúc sư làm việc khác công ty nhưng cùng tập đoàn và ít tuổi hơn tôi, cậu tên T. Máy bay hạ cánh tại TSN trễ hơn dự định, chúng tôi cùng về check-in tại khách sạn mà tập đoàn đã đặt trước, sau đó mỗi người vội vã đi họp với các đối tác khác nhau. Trước khi đi T còn kịp hỏi “Sau khi làm việc xong, chiều tối nay chị có kế hoạch gì không?”. Tôi trả lời “ Có lẽ đến thăm người bạn trong thành phố”. T bảo “ Vậy chị em mình liên lạc với nhau sau nhé”. “Okie”.


21h, có điện thoại của T khi tôi đang ăn tối ở Võ Văn Tần“ Chị về chưa? Em đang ở KS mà buồn quá, không biết đi đâu bây giờ”. Tôi chia tay người bạn thân, về đến khách sạn rồi call cho T “Chị đang ở sảnh rồi”. T xuống, hai chị em quyết định đi dạo loanh quoanh mấy con phố nhỏ rồi tìm một quán cà phê Sài Gòn vừa nhâm nhi, vừa nghe nhạc. Quán về khuya, ít khách. Nhân viên quán ra nhắc khéo là đã đến giờ đóng cửa. Nhìn đồng hồ chưa đến 23h, hai chị em ngán ngẩm thôi về. T bảo hay đi bar ở Quận 1 đi, quán bar ở đây cũng lành mạnh lắm, lâu rồi T không đi dance và nghe nhạc sàn. Ừ thì đi. Mình cũng chưa biết khái niệm bar ở Việt Nam nữa. Vậy là bắt taxi đến một quán bar nho nhỏ, cũng rất ít khách. Hai chị em chọn Cocktail uống, rồi chuyện trò linh tinh, công việc, gia đình, bạn bè. T có gương mặt điển trai, nói chuyện dễ thương và cởi mở. Đêm ở con phố này không ồn ào, cũng không yên tĩnh. Có khách Tây lác đác gọi đồ uống. Nghe chừng đã muộn, tôi hỏi T “Mấy giờ rồi? có lẽ chúng ta phải về thôi để mai đi sớm”. T luyến tiếc “Lâu lắm em mới có một buổi tối thoải mái như hôm nay. Về Hà Nội chắc chị em mình không có dịp gặp nhau nữa”. Chúng tôi rời bar về đến khách sạn lúc 1h30, vẫn chuyện trò vui vẻ mà không đứa nào buồn ngủ. Tôi và T tạm biệt ở cửa phòng. T bảo “Phòng chị đây phải không? Nếu chị chưa ngủ thì lát nữa em gõ cửa nhé”. Một cách vô thức, tôi nói :”Uh, không sao.”

Một lúc sau có tin nhắn của T “Phòng em không có nước nóng, em có thể sang được không?”. SMS trả lời “Được em ạ”. Tôi đang không hiểu chính mình. Mười phút sau có tiếng gõ cửa của T thật. Tôi lặng lẽ ra mở cho T. Thực sự là tôi bối rối nhưng vẫn tỏ ra bình thản. 

T bước ra khỏi phòng tắm khi tôi đang check mail bên bàn làm việc. T lấy ghế ngồi cạnh, dường như không muốn về. Hai chị em lướt web, bình luận về thời sự. T bảo “Em có thể nói chuyện với chị đến sáng mất”. Tôi cười, để laptop trên bàn rồi đi sang phòng khác, ngoái lại nói với V “Thôi chị đi ngủ đây, em tự đóng cửa nhé.” 

Tôi trèo lên nệm, trùm kín chăn. Một vài phút sau có tiếng thì thầm của T: “Em không ngủ được”, rồi một bàn tay ấm áp luồn vào. Đôi môi của tôi và T tự tìm đến với nhau, rồi hai cơ thế quấn quít không rời. Nguồn sinh lực tràn trề từ T lan tỏa trong tôi. Bản năng đã ngủ quên của tôi bị đánh thức một cách mạnh mẽ, nó đón nhận những gì cuồng nhiệt và nóng bỏng nhất, khiến tôi quên đi các câu chuyện buồn quá khứ và không suy nghĩ gì đến tương lai. Đó là một khoảnh khắc lãng mạn và yếu đuối trong đời người.

Tôi và T chia tay, không một lời hẹn gặp lại. Sáng hôm sau T đi miền Tây sớm cho lịch trình công tác khác. Còn tôi, sau một cuộc họp trong thành phố thì thu xếp ra sân bay vào đầu giờ chiều. Chuyến bay quay trở lại Hà Nội đầy ắp những suy nghĩ miên man. Nhớ lại trước khi ôm hôn tôi lần cuối, T bảo “One night chị nhé!”. Tôi vẫn chưa quen được với khái niệm này mặc dù là người đã từng có những năm tháng du học nước ngoài, được tiếp cận với nhiều xu hướng và lối sống khác nhau. Tôi đã luôn luôn cho rằng bản thân từ “make love” có ý nghĩa thật tuyệt vời và chỉ có thể thực hiện được khi có tình yêu. Vậy mà hôm nay tôi lại ngã vào vòng tay một người đàn ông hoàn toàn mới mẻ, bị kích động bởi một thứ bản năng không thể lý giải nổi, bỏ qua các nguyên tắc đạo đức thông thường. Tự hỏi lối sống của mình đã trở nên phóng túng thế này hay sao? Thời gian thay đổi thật nghiệt ngã, nhớ cái thủa sinh viên có cậu bạn thân ngập ngừng tình cảm, vậy mà suốt năm năm đại học không có một cái nắm tay hay một nụ hôn, để rồi khi ra trường , mỗi người một con đường, có lúc cả hai vẫn âm thầm nuối tiếc giá mà được một lần cháy mình vì nhau. 

Giờ đây, tôi hiểu rằng trong tôi đã có sự phản kháng muốn chống lại những gì mà mình luôn giữ gìn như là một chuẩn mực gia đình. Chồng tôi ơi, sao anh không đủ sức giữ tôi lại? Ngồi trong máy bay, tâm trí tôi vẫn còn váng vất những hình ảnh của T. Tôi không hối hận về chuyện đêm qua nữa và dặn lòng sẽ cố gắng quên câu chuyện với T đi. Hãy để “one night” là một kỷ niệm ngọt ngào. Tôi xóa số tel của T để không bao giờ gặp lại.

Vài ngày sau, tôi phát hiện chồng mình có quan hệ mới với một em sinh viên rất trẻ, điều mà tôi đã ngờ vực. Chuyến công tác của tôi giúp tôi có bằng chứng về việc anh đã ở bên người tình. Thật dễ hiểu là anh chẳng bao giờ đụng chạm đến tôi vì từ lâu đã có người khác. Câu chuyện này đã đặt dấu chấm hết cho quan hệ vợ chồng của chúng tôi. Trái tim tôi đã rỉ máu nhiều lần, nó không còn chỗ cho sự tha thứ và lòng vị tha nữa. Đơn li hôn đã được đưa ra và chờ chồng tôi ký vào đó. Tôi bảo anh chuẩn bị tâm lý để chia con cái và tài sản. Trong thời gian này, tôi vẫn gắng gượng làm việc và chăm con để quên đi mọi thứ. Có những buổi chiều lang thang trên đường về, nước mắt như mưa vì thương mình và thương con. 

Cho đến một hôm, khi mà gương mặt của T đã nhạt nhòa trong tâm trí thì tôi nhận được một tin nhắn “Hi, chị khỏe không? Chị có version tiếng Anh của tài liệu X không thì gửi cho em nhé. Nếu rảnh chị em mình coffee nha. Thanks chị”. Tim tôi đập mạnh, linh tính mách bảo đây là số tel của T. Tra dữ liệu của bộ phận Nhân sự trong Tập đoàn thì đúng là T thật. Tôi có nên trả lời T không? “One night” có nghĩa là không yêu thương, không nhớ nhung, không ràng buộc, không trách nhiệm. Nếu còn gặp lại T nữa, tôi sợ rằng mình sẽ rơi vào một mê cung của cảm xúc và nhục dục. Tôi ơi, có thể dừng được không?
(St)





Tin xem nhiều

Tin mới cập nhật