Scandal Hàn Quốc gây chấn động toàn thế giới: Lee Jung Hee và 2 con trai bị chồng cưỡng hiếp và ép bán dâm
Đăng ngày 04/07/2015
Một người phụ nữ Hàn Quốc gây chấn động sau khi viết thư tố cáo người chồng của mình hành hạ và lạm dụng tình dục cô và hai con trai từ khi họ mới 5 - 6 tuổi.
Một người phụ nữ Hàn Quốc gây chấn động sau khi viết thư tố cáo người chồng của mình hành hạ và lạm dụng tình dục cô và hai con trai từ khi họ mới 5 - 6 tuổi.
Lee Jung Hee đã liên tục đăng tải những bài viết cầu xin sự trợ giúp trên các mạng xã hội nổi tiếng nhất Hàn Quốc.
Ngoài ra, cô cũng tạo một tài khoản YouTube để đăng tải những lời cầu cứu bằng tiếng Hàn và tiếng Anh, video đầu tiên đã thu hút 472.000 lượt xem chỉ sau một ngày đăng tải.
Hiện tại, cụm từ Help Lee Jung Hee đã trở thành một từ khoá tìm kiếm đứng đầu không chỉ trong Hàn Quốc và toàn thế giới.
Nguồn: Youtube của nạn nhân
Jung Hee cho biết từ khi 22 tuổi, cô đã bị một người đàn ông hãm hiếp và buộc phải cưới ông ta. Sau đó, cô bị đưa đến Mỹ và phát hiện ra chồng mình đã có vợ và một con trai. Nhưng cô không thể chống lại.
Cô liên tục bị ép uống thuốc ngủ và quan hệ với các khách hàng đến từ mọi miền đất nước. Vì không biết nói tiếng Anh, cô đã không thể tìm được sự trợ giúp và sống trong sự quản lý khắt khe của chồng mình.
Theo lá thư được cho là viết bởi chính con trai của cô, năm nay 13 tuổi, người đàn ông này đã lạm dụng tình dục chính con trai của mình khi cậu bé mới lên 5.
Trong lá thư, người viết khẳng định người đàn ông này đã dạy con mình cách chiều lòng khách hàng và cách mời gọi để có nhiều khách hơn khi cậu bé mới 5 – 6 tuổi. Sau khi quay lại Hàn Quốc, người chồng của cô đã ép cả ba mẹ con phải liên tục di chuyển khắp Hàn Quốc để gặp gỡ các ‘khách hàng’.
Lee Jung Hee cho biết mình đã bị lạm dụng bởi hơn 1000 người đàn ông khác nhau trong suốt 20 năm chung sống. Hai con trai của cô đã phải làm nô lệ tình dục cho hơn 300 người người trong 10 năm trở lại đây.
"Xin chào mọi người.
Tôi muốn thú tội về câu chuyện đời mình, một cuộc đời đầy kinh hoàng và khổ sở.
Tôi là một con đàn bà đáng ghê tởm
Tôi đang trong độ tuổi 40 và là một bà mẹ của hai đứa con trai. Tôi và hai con trai đã bị ép buộc bán dâm từ khi chúng chỉ vừa 5-6 tuổi
Nghe có vẻ khó tin nhưng đây hoàn toàn là sự thật và tôi cũng là một phần trong tổ chức đó.
Cả gia đình (gồm mẹ, bố, và em gái) cùng chồng tôi là bạn giường của nhau từ rất lâu rồi.
Tôi nói 'bạn giường' tức là họ chơi thuốc rồi tham gia quan hệ tình dục tập thể. Họ còn dụ dỗ người khác bằng chất kích thích hoặc thuốc ngủ và xem nó như một nguồn thu nhập, rồi ép buộc vợ và con trai cùng tham gia các buổi quan hệ tình dục tập thể đó.
Với họ, 'hiếp dâm' và 'mại dâm' không hề được xem như một hành vi tội lỗi và ghê tởm mà chỉ là nguồn thu nhập dễ kiếm
Chồng tôi đã bắt tôi và các con trai đến nhiều nơi và ép buộc chúng tôi bán dâm trong vòng mười năm qua. Hắn ta luôn quản lý tiền bạc nhưng khi hắn yêu cầu, chính tôi lại là người thu tiền.
Chồng tôi vẫn luôn thực hiện các giao dịch dưới tên và danh tính của tôi. Hắn bảo bằng mọi giá phải tránh bằng được các nguy cơ hắn bị bắt nên hắn đã tạo các sổ ngân hàng và thẻ tính dụng dưới tên tôi.
Hắn bắt tôi làm tất cả những việc mang tính chất nguy hiểm và luôn sẵn sàng đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi nếu mọi chuyện bị phanh phui.
Hắn không bao giờ để chúng tôi giữ tiền hay rời khỏi tầm mắt hắn bất kể thời gian hay hoàn cảnh nào- hắn luôn giữ chúng tôi bên mình, canh chừng và quản lý chặt chẽ.
Hắn luôn chở các con tôi đến trường đế tiện đưa đi đón về và không bao giờ cho phép chúng tham gia các hoạt động ngoại khoá lẫn học tập. Chúng thận chí còn không được phép đi chơi ở các sân chơi ngoài trời.
Hắn chỉ dẫn bọn trẻ ra ngoài hòng dỗ ngọt chúng. Bọn nhỏ hạnh phúc vô cùng chỉ vì được ra ngoài chơi sau những ngày tháng bị giam cầm tù túng. Đó là lúc hắn ta chụp những tấm hình vui vẻ của chúng ngoài trời và nguỵ tạo với người ngoài rằng chúng tôi là một gia đình 'hạnh phúc'
Chồng tôi cưỡng hiếp tôi khi tôi chỉ mới 22 tuổi và kết quá là tôi cưới hắn ta. Sau đó, hắn cho tôi dùng thuốc ngủ và yêu cầu tôi bán dâm.
Không lâu sau đó tôi mới biết được là hắn đã có một người phụ nữ và đứa con trai riêng ở ngoài nhưng tất cả đã quá muộn.
Lý do duy nhất hắn cưới tôi về là để LỢI DỤNG tôi và chuyện này dễ như trở bàn tay vì chính gia đình và chồng tôi đã làm cái nghề này một thời gian khá dài. Họ kết luận rằng cuộc hôn nhân này sẽ ràng buộc họ lại với nhau và ai nấy đều vui mừng khi nó trở thành việc 'kinh doanh gia đình'.
Trên thực tế chồng và chính gia đình tôi đồng tâm đồng lòng nên tôi không có cách nào đi trình báo trong khi hoang phí 20 năm cuộc đời trong đòn roi. Cái ngày mà tôi ngăn con trai đi mại dâm, chúng tôi đã bị đánh nhừ tử.
Chính gia đình tôi cũng xúi hắn ta hành hạ tôi hòng bắt tôi vâng lời. Mẹ và em gái tôi thiên vị hắn tới nỗi họ tự xem hắn là chồng mình nên thường gây nhau vì ghen tị. Anh trai và chị dâu cũng tham dự, và rốt cuộc nhà mẹ đẻ tôi lại thành ra cái nhà chứa.
Chồng tôi mang hàng trăm người từ nhiều nơi khác nhau về nhà mỗi ngày dù có quen hay không quen biết họ, và rồi bọn người đó lại rủ thêm người người khác đến. Họ chơi thuốc và giao cấu như trong mấy bộ phim khiêu dâm.
Tôi thậm chí còn không nhớ mặt những người chỉ đến một hai lần.
Trong những ngày không có khách, chồng tôi lên lớp hai đứa con trai các cách làm thoả mãn khách hàng trong lúc quan hệ.
Hắn cho dùng chất kích thích để mẹ con tôi quan hệ với nhau, quay phim lại và dùng nó để đe doạ phòng khi chúng tôi bỏ trốn hoặc đi trình báo.
Nhìn những đứa con thơ phải chịu khổ, tôi đã quyết định tự tử.
Cuộc đời không mục đích sống của tôi đã quá khốn khổ nên tôi đã định từ bỏ luôn nó.
Tôi không đủ khả năng bảo vệ con cái của mình và thậm chí không có một mái nhà để dựa dẫm. Rồi chồng tôi còn đe doạ tính mạng của ba mẹ con bằng cách đánh đập tôi trước mặt chúng nó nếu chúng tôi toan tính trốn chạy.
Như tôi đã nói, chồng tôi không bao giờ chia cho chúng tôi bất kì khoản tiền nào hay cho chúng tôi rời khỏi tầm mắt của hắn bằng bất cứ giá nào vì lo rằng chúng tôi sẽ chạy thoát.
Dù không sợ hãi nhưng vì phải giữ các con mình sống sót nên tôi đã luôn tìm kiếm một cơ hội để cùng các con thoát khỏi cái địa ngục trần gian này.
Tôi làm mọi thứ chồng tôi yêu cầu.
Tôi đi đến bất kì nơi nào hắn bảo, bỏ thuốc người khác, cưỡng hiếp người khác, bán dâm, bán cả con mình, làm bất cứ những gì có thể để nịnh nọt hắn ta.
Tôi thừa nhận tôi đã là một trong số họ.
Hắn bảo tôi rằng cái ngày mà hắn tung cái video ba mẹ con tôi cùng quan hệ tình dục ra thì cuộc đời của chúng tôi cũng sẽ theo đó mà tiêu tùng.
Nhưng tôi chỉ cưới hắn ta vì tôi lỡ có thai khi hắn cưỡng hiếp tôi khi tôi còn quá trẻ, còn quá ngây thơ với thế giới này. Những gì tôi làm trong đời mình là ở bên hắn, bị đánh đập, bị mắng chửi và hành nghề mại dâm
Chính gia đình tôi bảo hắn phải cẩn thận chuẩn bị nếu tôi có phản bội và còn cho hắn lời khuyên. Em gái tôi cầm đầu những vụ như thế
Em gái và chồng tôi ăn ở với nhau như vợ chồng và nó chia rẽ hai chúng tồi bằng cách làm nhục tôi nên nhiều khi tôi vẫn bị đánh đập như thế.
Quá sợ hãi hắn ta nên tôi đã giữ im lặng.
Em gái tôi từng dụ tôi rằng nếu việc kinh doanh này mà bị phanh phui, nó sẽ nuôi nấng con tôi nên tôi phải đi tù thay nó nhưng tôi nói không vì tôi đâu có ngu.
Các con tôi đã bị khoảng 300 người cưỡng hiếp và phần tôi, trong 20 năm kết hôn thì hơn 1000 người
Chồng tôi từng nói' đó là bọn nhóc mà tao sinh ra, đứa nào dám dạy tao làm này làm nọ!' "Phải vắt kiệt bọn nó ra nhân lúc nó còn trẻ để kiếm thêm tiền"
Tôi không thể để những đứa con của mình sống cạnh một tên quỷ sứ đầu thai này được.
Và một ngày ông trời cho tôi một cơ hội.
Hắn bảo tôi ly hôn giả.
Hắn sai tôi đem con mình đi và kiện khoảng 10 người đã cưỡng hiếp chúng tôi để hắn mượn cớ làm tiền bọn họ. Sau khi kiện xong 10 người đó, hắn kêu chúng tôi kiện ngược lại hắn để người ta có thể tin được lời chúng tôi. Rồi hắn sẽ cố đút lót người ta để được chứng minh vô tội.
Hắn luôn dùng tiền để thoát khỏi các nghi ngờ và cáo buộc,
Hắn bảo một cuộc ly dị giả sẽ lừa đảo được người khác nên chúng tôi nên giả vờ trốn chạy giữa vụ kiện
Một cơ hội trời ban.
Chúng tôi đã rời khỏi nhà như đã hứa và đồng thời gửi đơn ly dị ra toà
Tôi không hề kiện một ai khác vì chúng tôi chỉ muốn trốn khỏi bọn người đó và sống ở một thành phố nhỏ
Nhưng mọi việc lại không như mong đợi.
Hắn nhận ra tôi đang trốn tránh nên đã dùng pháp luật yêu cầu tôi đưa con cho hắn thông qua vụ ly hôn.
Khi các con tôi biết được, chúng vô cùng sợ hãi bảo tôi rằng chúng không bao giờ muốn quay trở lại nơi đó và thà chết chứ không để bị cưỡng hiếp lần nào nữa
Nên tôi quyết định kiện chồng mình vì không muốn bị áp đặt bởi quyết định của hắn ta.
Cuối cùng vào năm 2014 tôi trình báo chồng mình.
Tôi trình báo hắn với cảnh sát nhưng tôi và các con còn không được điều tra tử thế mà chỉ bị đối xử như tội đồ và những người điên trong khi chồng tôi thì được che chở.
Những đứa con dưới vị thành niên của tôi bị nhốt trong phòng tối và không được gặp mặt mẹ mình. Họ chỉ bảo chúng trả lời những câu hỏi với khuôn mặt lạnh như tiền.
Con tôi đã phải chịu khổ vì nỗi sợ đàn ông sau nhiều lần bị cưỡng hiếp, nhưng chúng lại bị điều tra dưới áp lực. Và tôi cũng bị đối xử như thể mình bị điên và cuộc điều tra cũng sớm kết thúc
Tôi tin tưởng vào cảnh sát và quyết tâm đến cùng. Chúng tôi thậm chí còn mở một cuộc hợp báo với bọn nhỏ để nhấn mạnh cuộc điều tra chống lại chồng tôi.
Chúng tôi thậm chí còn xuất hiện cả trên các chương trình và bản tin.
Chúng tôi được phỏng vấn bởi nhiều chương trình nhưng những gì chúng tôi được bảo là chờ đợi và rồi được thông báo rằng chồng tôi đã dừng chương trình không cho phát sóng nữa.
Sau đó, chính gia đình tôi tham gia trở thành nhân chứng cho chồng tôi, bảo rằng con rể của họ vô tội và tôi mới là người bị điên.
Và thế là cảnh sát đóng sổ vụ án.
Sao chuyện này có thể xảy ra được.
Tôi muốn treo cổ ngay trước đồn cảnh sát để chứng minh sự thật. Nhưng KHÔNG MỘT AI nghe lời tôi nói cả. Thậm chí cả đến ngày hôm nay.
Cuối cùng, tôi và các con quyết định trình báo những người thường xuyên ghé qua và tham gia cưỡng hiếp. Chúng tôi đã trình báo khoảng 30 người trên khắp đất nước. Tôi thậm chí không thể nhớ mặt những người chỉ đến một hai lần nên chúng tôi chỉ định trình báo 50-100 người thường xuyên đến.
Thậm chí bây giờ dù đang trong quá trình điều tra mà chúng tôi vẫn bị đối xử như đất cát.
Với họ chúng tôi là tội đồ và họ xem chúng tôi như sâu bọ.
Họ không lắng nghe bất cứ điều gì từ tôi và bọn trẻ cứ như thể chúng tôi đang dối trá và nhất mực làm ngơ khi tôi báo cáo. Họ từ chối điều tra sâu thêm vụ này.
Khi tôi yêu cầu một cuộc điều tra đối chứng họ chỉ đơn giản từ chối và thậm chí còn không để mẹ con tôi gặp hắn. Và họ bảo những người mà chúng tôi đã trình báo đều nói 'thật' dựa vào kết quả của máy kiểm tra nói dối
Có thể nào tất cả 30 người chúng tôi trình báo đều nói 'thật'? Vậy là họ ẩn ý rằng CHÚNG TÔI mới là người nói dối?
Cảnh sát từ chối mọi yêu cầu của chúng tôi và họ tha bổng tất cả những kẻ hiếp dâm kia.
Nếu họ vô tội, vậy những người đã cưỡng hiếp và hành hạ đứa con đã nằm viện từ 2014 đến tháng sáu 2015 của tôi là ai?
Đứa con trai lớn của tôi mắc chứng 'chấn thương tâm lý' và 'ám ảnh cưỡng hiếp' và có vẻ rất khó để phục hồi hoàn toàn.
Tôi thừa nhận tất cả những tội lỗi và cấm kị.
Tôi đã là một phần của tổ chức này và tôi phải chịu trách nhiệm cho việc để con mình lún sâu vào mà không trình báo sự việc sớm hơn.
Nhưng tôi chỉ mong sự thật rằng những đứa con tôi bị cưỡng ép và hiếp dâm từ khi còn rất nhỏ được phơi bày
Tôi không có tiền, có quyền, cũng chẳng có khả năng hay bất cứ ai để cầu cứu
Tất cả những gì tôi biết chỉ là bán đi cơ thế mình hoặc chết quách cho rồi.
Nếu sự thật không được phơi bày....những đứa con của tôi sẽ phải sống trong sự ngờ vực và ám ảnh đến hết đời. Có thể sau này chúng sẽ mắc phải những tội lỗi còn khủng khiếp hơn cha của chúng nữa.
Cái nhóm mà tôi đã tham gia là một tổ chức kinh doanh lớn với nhiều địa điểm mại dâm quy mô quốc gia.
Đến tận bây giờ họ vẫn kinh doanh các hình thức mại dâm và moi tiền từ trẻ con cho đến người lớn.
Những người than gia vào hành vi mại dâm này có nhiều nghề nghiệp khác nhau nên họ có thể che dấu danh tính của bản thân.
Có những người vô tội bị đe dọa ở lại trong tổ chức vì bị dụ bằng chất kích thích và thuốc ngủ trong cà phê, nhưng cũng có một số người bị nghiện hình thức kinh doanh này. Đây chính là cách thức bảo toàn bí mật
Đây là lý do tại sao những lần bị bắt hắn lại có thể cầu cứu những sĩ quan và cảnh sát để đổ tội lên đầu người khác và thoát khỏi diện tình nghi.
Dù trước mắt đã trình báo cỡ 30 người, chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh với cảnh sát để sự thật được phơi bày
Đó là những gì người mẹ này có thể làm cho con mình và tôi sẽ rất hạnh phúc nếu được chết trong vòng tay của những đứa con trai khi chúng lớn lên và tự lập.
Hãy giúp tôi phơi bày sự thật này..."
Lời kêu cứu của đứa con trai:
"Xin chào, tôi là con trai của mẹ tôi. Vì không có ID Nate nên tôi đang sử dụng tài khoản của mẹ tôi. Và sự thật đúng là tôi đã bị cưỡng bức.
Ngay từ khi lên 5 tôi đã bị chính cha ruột của mình cưỡng bức, nhưng chuyện không dừng ở đó, tôi còn bị cưỡng bức bởi rất nhiều người lạ mặt do cha mình dẫn về nhà.
Chúng tôi bị cưỡng bức bởi bác sĩ, mục sư, và rất nhiều người Busan khác. Tôi đã bị cưỡng bức bởi hơn 300 người và đã cố kiện 30 người trong số đó.
Ông nội, bà ngoại, bà nội, cậu, dì và em họ tôi đều từng cưỡng bức tôi hoặc tham gia vào hành vi cưỡng bức tôi.
Cha tôi đã bán đứng tất cả chúng tôi.
Cha và ông nội tôi đều là mục sư. Sau khi để chúng tôi bị cưỡng bức cha tôi đã nhận tiền của những kẻ mua dâm, nhưng chưa từng cho chúng tôi lấy 1 đồng vì sợ chúng tôi sẽ chạy mất. Tôi không dám hé răng nửa lời cho đến tận giờ vì ông ấy luôn đe nẹt chúng tôi.
Thậm chí ngay cả bây giờ cha tôi cũng đang ráo riết truy lùng chúng tôi, nhưng tôi tiết lộ tất cả những điều này bởi tôi không muốn quay về với ông ta. Chúng tôi đã cố tố cáo tội lỗi của ông ta từ tháng 9 năm ngoái nhưng cảnh sát chẳng những không giúp đỡ mà còn đe doạ chúng tôi, khiến tôi rất đau buồn và lo sợ.
Tôi đang viết ra những dòng này bởi tôi muốn tất cả những sự thật khủng khiếp về cha mình được phơi bày. Cha tôi đã từng muốn tống chúng tôi vào viện tâm thần một lần nhưng không thể vì chúng tôi đã trốn thoát.
Vì là con trai ông ta nên tôi đã luôn sợ hãi và làm theo mọi điều ông ta muốn. Chúng tôi đã từng lên TV trước đó, mẹ tôi còn trả lời cả phỏng vấn nữa nhưng bọn họ đã từ chối phát sóng nó (Tôi còn không rõ “bọn họ” chính xác là ai)
Anh trai tôi đã phải vào viện tâm thần vì sốc tâm lý khi bị chính cha ruột của mình cưỡng bức. Lúc nào cũng vậy, trước khi hành sự ông ta luôn đánh thuốc chúng tôi và bắt mẹ tôi uống thuốc ngủ.
(*) Loại thuốc được nhắc tới trong bài là một loại thuốc kích thích tình dục, tiếng Việt mình có lẽ dịch là xuân dược hay tình dược gì đó.
Cha tôi ép tôi đánh thuốc cả những người khác nên tôi đã làm theo. Khi bắt mẹ tôi uống thuốc ngủ xong ông ta đã bắt tôi và anh trai cưỡng bức bà khi bà đang ngủ. Ông ta cũng dẫn tới nhiều người khác cưỡng bức bà.
Chúng tôi đã nói chuyện với rất nhiều phóng viên. Nhưng tất cả những người chúng tôi đã gặp và kể cả cảnh sát đều không tin lời chúng tôi. Trái lại họ còn nghĩ cha tôi thật là đáng thương. Bây giờ ông ta đang tìm kiếm chúng tôi nhưng chúng tôi sẽ chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Đó là lí do tôi chia sẻ tất cả những chuyện này.
Tôi 13 tuổi."
--
Bài đăng thứ 2 của người phụ nữ:
"Vì các con trai có một người mẹ tệ hại như tôi, chúng đang chết dần chết mòn. Tên tôi là Lee Jung Hee. Tôi muốn cứu các con mình, dù cho bây giờ đã là quá trễ. Sau suốt 10 năm phải chứng kiến và chịu đựng cảnh cưỡng hiếp, đứa con trai lớn của tôi đã phải nằm viện còn đứa nhỏ hơn không thể đến trường và cũng không được chăm sóc tử tế. Không đưa các con thoát khỏi đó sớm hơn là lỗi của tôi.
Người chồng cùng tôi ra nước ngoài đã tiếp cận tôi dưới cái danh một người anh tại nhà thờ (một người trong hội anh em nhà thờ), rồi cuối cùng hắn cưỡng hiếp tôi. Sau đó 3 tháng, gia đình tôi và gia đình hắn sắp xếp cho chúng tôi đính hôn rồi kết hôn, và tôi theo hắn sang Mỹ. Sau đó, tôi phát hiện ra hắn đã có vợ con.
Chồng tôi lấy tôi chỉ để lợi dụng, và mọi chuyện kinh tởm bắt đầu từ đó. Hắn cho tôi uống thuốc ngủ, sau đó thực hiện các hành vi mại dâm ngay tại nhà mình. Hắn không quan tâm khách hàng là ai, là một tay Hàn Quốc du học đang nhớ nhà, là người da đen hay người da trắng, hay thậm chí là cả người Nhật, hắn nhận tất cả. Hắn cũng thực hiện hành vi này khi lái xe xung quanh bãi đậu xe. Cho đến giờ phút này, phải có đến 1000 người đã lạm dụng tôi trong 20 năm hôn nhân qua.
Chồng tôi không cho phép tôi có con. Trong suốt ba năm sau đó, hắn cưỡng hiếp và đánh đập tôi để bắt tôi chiều theo ý hắn. Tôi thậm chí còn không biết mình đang làm nghề mại dâm cho đến tận ba năm sau, khi tôi có đứa con trai đầu lòng. Tôi luôn sống với cảm giác sợ hãi chính chồng của mình, bị đánh vì những điều vô cớ, đến mức chỉ có thể lết từng chút một trên sàn nhà. Hắn đánh tôi vì thức ăn quá nóng, vì món ăn không ngon, vì tôi nói năng hỗn láo, vì tôi dám cãi lại hắn, những điều đó khiến tôi trở nên khiếp sợ và sống như một nô lệ của hắn tại Mỹ. Khi hắn bảo sẽ có một tay da đen hay một tay người Mexico nào đó sẽ đến đưa tôi đi nên hãy ngồi im trong xe, tôi đã tin và ngồi đợi trong xe của hắn suốt mười tiếng đồng hồ.
Tôi không nói được tiếng Anh và trở nên ngu muội đến nỗi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tố cáo hắn. Chồng tôi kinh doanh mại dâm không phải vì tiền. Đó vốn là nghề của hắn, và hắn đã hành nghề từ rất lâu rồi.
Hắn làm mục sư để chiếm lấy lòng tin của người khác, sau đó chuốc thuốc những người đến nhà thờ, khiến họ trở nên nghiện ngập và phục tùng hắn. Không ai tin tôi, họ chọn tin chồng tôi hơn, kẻ luôn hành xử như thể hắn sẵn sàng quyên tặng lá phổi của mình với tư cách của một mục sư. Ngày qua ngày, tôi không thể nói bất cứ điều gì nữa. Gia đình tôi chắc chắn biết tôi bị chồng đánh đập, và họ, như mẹ và chị tôi, còn khuyến khích hắn mạnh tay hơn để thu phục tôi. Tôi cảm thấy thế giới này không còn nơi nào dành cho mình nữa. Hơn cả thế, chồng và gia đình tôi lo rằng bí mật của họ sẽ bị phơi bày, do đó họ đã làm giả giấy tờ hòng tống tôi vào một trại tâm thần đề phòng một ngày nào đó tôi sẽ chống lại họ. Tôi chẳng khác gì một đứa trẻ mồ côi, nhưng tôi đã nhẫn nhịn để chồng và gia đình tôi yên tâm, chỉ vì tôi phải bảo vệ con mình. Lẽ đương nhiên, tôi không phản kháng. Tuy nhiên, có lần tôi đã lẻn ra ngoài thành công và tới bệnh viện để làm giấy xác nhận mình có sức khỏe tâm thần bình thường.
Dù vậy, tôi không thể chịu đựng nổi cảnh các con mình bị lạm dụng và cuối cùng cũng thoát ra được... Cuối cùng chúng tôi cũng nhìn thấy thế giới. Ngày trước, các con tôi lúc nào cũng u ám, buồn bã và luôn phải về nhà ngay sau giờ học. Nếu không có khách, chồng tôi dạy các con cách mời chào khách, ừ, cái hắn muốn chính loại kinh doanh gia đình điên rồ và nhơ bẩn ấy đấy. Tôi và các con cũng bị lạm dụng bởi chính bố chồng tôi, một mục sư. Lão và con lão, tức chồng tôi và cũng là một mục sư, đối xử với tôi và các con tôi như thế khiến tôi cảm thấy quá bất công, bất công đến nỗi tôi đã cố gắng phơi bày sự thật cho toàn thế giới. Năm ngoái tôi tham gia chương trình 기자회견 ( Dịch ra từ “Reporter’s Opinion,” tôi đoán đó là một chương trình truyền hình. Tôi không tìm thấy thông tin nào về chương trình này bằng tiếng Anh) cùng với các con và cũng xuất hiện trên một chương trình thời sự như mọi người đã biết. Tôi không quan tâm họ có phát sóng rõ mặt mình hay không hay đã làm nhòe đi. Tôi cũng đã trả lời phỏng vấn trên chương trình 그것이 알고싶다 (The Its Know/I Want to Know That) và một số buổi phỏng vấn của những nhà đài khác, họ bảo tôi hãy đợi người phỏng vấn liên hệ nhưng tôi chưa từng được ai liên hệ hay nghe bất cứ thông tin nào khác. Tôi cố gắng liên hệ với tất cả các nhà đài không kể lớn nhỏ, nhưng phía chồng tôi liên tục gây áp lực và tôi không được lên sóng truyền hình. Những bài báo trên mạng đồng loạt bị gỡ xuống. Phía bên kia biến tôi trở thành một kẻ dựng chuyện và điên rồ. Nếu như những điều tôi nói không phải là sự thật thì làm sao một người như tôi, sống với biết bao sợ hãi, lại có dũng khí đâm đơn kiện 30 người? Cha mẹ tôi, chị tôi, anh rể, các cháu, anh trai, chị dâu và gia đình chị dâu, tôi kiện tất cả bọn họ. Từ bây giờ, tôi sẽ kiện tất cả những kẻ đã xâm hại các con tôi.
Khi còn sống với chồng, hắn đe dọa sẽ giết các con nếu tôi dám nói ra bí mật của hắn, và hắn đã đánh các con ngay trước mắt tôi. Khi con trai lớn của tôi 6 tuổi, chồng tôi đã đánh cháu tới mức hai chiếc răng cửa của cháu rơi ra và chảy máu nhiều đến mức cháu phải ngất đi. Để tôi không can thiệp được, đôi khi chồng tôi lôi các con vào phòng riêng, khóa cửa và đánh đập chúng. Tôi sợ các con sẽ chết, nên tôi làm mọi điều hắn yêu cầu. Tôi đã quá dốt nát và ngu muội. Tôi đã nghĩ chỉ cần các con sống qua một ngày không bị đánh đập hay bị hành hạ tới sắp chết tức là tôi đã giúp chúng sống sót.
Chúng tôi hiện đang sống khổ sở và không có ai giúp đỡ., nhưng chúng tôi cảm thấy hạnh phúc hơn khi kiện những kẻ đã cưỡng hiếp mình. Chúng tôi chỉ mới kiện những kẻ liên tiếp xâm hại mình từ 7 đến 10 năm mà thôi.
Vì chúng tôi sống chung gia đình với chồng tôi, khi những người khác nhìn vào, họ nghĩ chúng tôi cũng hành nghề giống như hắn ta, rằng đây là một việc kinh doanh gia đình bền vững và không lo lắng gì về chúng tôi cả. Khi họ xâm hại và chuyền tay chúng tôi cho nhau, họ không nghĩ rằng việc họ đang làm là sai trái và chỉ nghĩ rằng chúng tôi đang kiếm tiền. “Bọn trẻ là con anh ta, có vấn đề gì chứ! Bọn chúng chỉ vào đời sớm mà thôi.” “Dù sao thì lớn lên chúng cũng làm nghề này, sớm chút thì có sao!” Đó là lý luận của bọn họ, tất cả lũ đó đều nói như vậy.
Tôi phải học cách thích nghi với thế giới sau khi bỏ trốn. Tại thời điểm đó tôi đã nghĩ dưới vòm trời này ai cũng như ai, tất cả phụ nữ đều bị trói buộc bởi những người chồng và mọi người đều phải vờ như mình đang sống hạnh phúc. Nhưng hoá ra chẳng có ai chịu chung số phận như tôi cả và thế giới này không tăm tối đến thế. Lần đầu tiên trong đời tôi nhận ra rằng trên đời số người có đạo đức thực chất nhiều hơn những kẻ bất lương. Đó chính là lí do tôi quyết gom lại toàn bộ lòng can đảm để đứng dậy chống lại số phận, bởi nếu như những gì tôi thấy là đúng thì tôi biết chắc rồi sớm muộn sự thật cũng sẽ được đưa ra ánh sáng.
Tuy nhiên tất cả những viên cảnh sát đều trả lời y hệt nhau hết lần này đến lần khác như thể họ là robot. Đầu tiên thì họ nói sẽ giúp chúng tôi công bố sự thật nhưng sau đó lại bảo với tôi rằng nên kết thúc vụ này nhanh đi, khuyên tôi không nên tiếp tục kiện tụng nữa, hắt hủi chúng tôi và nói rằng họ không hiểu vì sao chúng tôi lại làm những điều này.
Đó là lí do vì sao tôi đang ngồi đây thỉnh cầu các bạn. Tôi biết mình là một người đàn bà tội lỗi không thể bảo vệ nổi các con nhưng tôi van xin các bạn. Tôi thậm chí còn quì gối trước cảnh sát, cầu xin họ ít nhất cũng phơi bày sự thật của các con tôi. Nhưng họ đã cười nhạo tôi và nói “Vì có vẻ như đây chẳng còn là một cuộc đối thoại nữa nên tôi nghĩ tôi không còn gì để nói với chị cả.” và bỏ đi. Dù chúng tôi có đi tới đâu họ cũng né tránh chúng tôi như tránh dòi bọ và gào vào mặt các con tôi “Chúng mày ở yên đấy!”, “Chỉ được nói khi tao đặt câu hỏi!” Dù ở đâu đi chăng nữa họ cũng đều đối xử với chúng tôi như thể chúng tôi là một lũ tội phạm. Tuy đã muộn nhưng tôi vẫn muốn đòi lại tự do cho các con tôi. Trong quá khứ tôi đã quá thờ ơ, thêm nữa lại chẳng có chút hiểu biết nào và chẳng có lấy một chút quyền lực trong tay. Vậy nên tôi chỉ có thể cầu cứu các bạn, mong các bạn có thể công bố tất cả những sự thật khủng khiếp mà các con tôi đã phải chịu đựng...
Mọi người, xin hãy cứu chúng tôi với...."
Lee Jung Hee còn chia sẻ rằng cô không nhận được bất cứ sự trợ giúp nào từ gia đình mình vì chính bố mẹ và chị gái cô cũng ở trong tổ chức mại dâm này. Chồng và gia đình cô đã quen biết nhau từ trước và vì vậy, họ đã khuyến khích người đàn ông này hãm hiếp và cưới cô để có thể biến tổ chức này thành một loại ‘công ty gia đình’.
Ngoài ra, chính chị gái và mẹ cô cũng coi người đàn ông này như chồng mình và khuyến khích ông ta hành hạ cô để dễ dàng quản lý hơn.
Sau một lần thành công bỏ trốn với hai người con của mình, Lee Jung Hee đã kiện chồng mình lên cảnh sát, cũng như tổ chức họp báo và xuất hiện trên một số chương trình truyền hình.
Tuy nhiên, theo cô, gia đình cô đã đứng về phía gã chồng để làm nhân chứng chống lại người thân. Cô cho biết người chồng cũng đã dùng tiền để ngăn các bài báo và chương trình truyền hình được phát sóng.
Hình ảnh bố chồng và chồng của Lee Jung Hee được netizen Hàn tiết lộ
Lee Jung Hee cũng khẳng định cảnh sát đã ép cung hai con trai của cô, người con cả hiện đang nằm viện từ năm 2014. Cô và các con bị đối xử lạnh nhạt, kỳ thị. Sau vài lượt điều tra qua loa, vụ án đã bị khép lại mà không có bất kỳ hình phạt gì. Trên thực tế, vụ việc này đã từng được lên sóng truyền hình Hàn Quốc một lần vào cuối năm ngoái.
Tuy nhiên, nhà thờ nơi chồng của Lee Jung Hee làm việc đã phản bác lại mọi lời tố cáo của cô:
‘Tôi không rõ người con trai và người vợ đã sống thế nào kể từ khi bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng chúng tôi chỉ có thể nói là đã có sự xung đột trong gia đình. Cùng lúc đó, chúng tôi cũng cho rằng người vợ đang mắc phải một chứng bệnh tâm lý nào đó sau khi đối mặt với nhiều stress. Chúng tôi không nghĩ rằng tâm lý của cô ấy thực sự ổn định, và tình huống này thực sự quá nghiêm trọng. Thứ nhất, tất cả mọi thứ đều là dối trá. Chúng tôi phải làm rõ việc này bằng cách phơi bày sự thật’, họ nói.
Hiện tại tất cả những bài báo đăng tải thông tin từ buổi họp báo Lee Jung Hee đã tổ chức cùng hai con trai của mình đều đã bị gỡ bỏ.
Ngoài nhiều lá thư được đăng tải trên các mạng xã hội, Lee Jung Hee và hai con trai còn quay một số clip và đăng tải trên YouTube để cầu xin sự giúp đỡ.
Với lời thỉnh cầu “Làm ơn hãy tin chúng tôi”, họ đã gây chấn động trên các mạng xã hội. Hashtag #HelpLeeJungHee được chia sẻ trên Twitter và Instagram để kêu gọi sự chú ý của cộng đồng về tình trạng ‘nô lệ thời hiện đại’ này.
Một trang Facebook mang tên Help Lee Jung Hee cũng được mở ra để đăng tải các thông tin về gia đình này. Ngoài ra, một cuộc vận động chữ ký đòi mở lại vụ án tại Hàn Quốc cũng nhận được đông đảo sự chú ý.
Theo Top Comments Vtrans và tổng hợp youtube